Theo tài liệu ghi chép lại được thì bút chì bấm được phát hiện từ rất sớm vào khoảng năm 1791. Đến năm 1822, hai nhà sáng chế người Anh tên là Sampson Mordan và John Isaac Hawkins cũng đã được cấp bằng sáng chế cho cây bút chì bấm có thể thay ngòi, bản quyền này cũng đã được mua và đưa vào kinh doanh với nhãn hiệu là tên viết tắt của hai nhà sáng chế.
Giai đoạn từ năm 1822 cho đến 1874 bút chì bấm đã được cải tiến và có nhiều bước phát triển. Chỉ với dòng bút này thôi cũng đã có đến 160 bằng sáng chế được cấp trong đó có loại bút chì bấm sử dụng lò xo đầu tiên được cấp vào năm 1877 và 1895 loại bút có cơ chế nạp ngòi chì xoắn cũng được ra đời. Và đến năm 1915, một người công nhân chế tác kim loại ở Nhật Bản có tên là Hayakawa Tokuji đã cải tiến bút chì bấm dựa trên các bánh cốc và nó được sử dụng trục kim loại với mục đích kéo dài độ bền của cây bút. Song song cùng với đó là Charles Rood Keeran ở Hoa Kỳ đã phát minh ra loại bút chì bấm tương tự, nó chính là nền tảng để phát triển các loại bút chì hiện nay.
Bút chì bấm được phân thành nhiều loại dựa trên cơ chế, ngòi chì và chất màu. Nếu dựa vào cơ chế thì bút chì bấm có hai loại là bút chì bấm giữ và bút chì bấm đẩy. Loại bút chì bấm giữ làm cho ngòi chị không bị rơi và cố định bởi hai khớp hợp ly, nó thường sử dụng loại ngòi có kích cỡ 2-5.6mm và ruột bút chứa tối đa 1 ngòi. Còn loại bút chì bấm đẩy có chức năng giữ và đẩy ngòi sang phía trước dựa trên 3 cơ chế chính đó là cơ chế dựa vào bánh cốc, cơ chế dựa và đinh vít và cơ chế xoay tròn. Loại bút chì này phổ biến trên thị trường hiện nay với kích cỡ ngòi nhỏ hơn 1mm.
Tùy theo mục đích sử dụng mà kích cỡ ngòi chì cũng có sự phân loại khác nhau ví dụ như kích cỡ 0,2mm được sử dụng để vẽ kỹ thuật, 0,7mm viết vẽ thông thường…Đối với việc phân loại theo chất màu có nghĩa là nhà sản xuất phải dựa vào tỉ lệ than chì trên chất gắn và cũng tùy theo ý muốn của người sử dụng về độ bền cũng như độ đậm nhạt của ngòi